Thứ Bảy, 31 tháng 10, 2015

RƠI


Bản gốc bài thơ Rơi của Lưu Thành

RƠI







Buông ra đi
Đừng níu kéo những gì ngoài quá khứ
Rồi có những ngày
Trang giấy trắng tần ngần rơi từng con chữ
Xót xa bâng khuâng
Sẽ có từng hồi chuông rơi nhẹ xuống thinh không
Từng giọt đêm rơi xuống tận cùng
Mơ màng lắng sâu trong tiềm thức
Từ trời cao từng giọt từng giọt nước
Rơi vào hư vô
Sóng biển khơi xa mãi mài đập vỗ bờ
Ta lắng nghe tiếng đời rơi vỡ
Lại một người ra đi
Ngàn cuộc đời vẫn nối tiếp nhau
Như hoa tàn rồi lại nở
Ai cứ tưởng tận cùn đau khổ
Chẳng bao giờ thấy cuối cuộc hồi sinh
Cuộc sống thanh bình cứ song song tồn tại
Lá cứ rơi khi hết đời thơ dại
Hoa cứ tàn như kiếp sống bao la
Tình yêu chưa bao giờ hết trong ta
Khi còn níu niềm tin qua trái tim băng giá
Ai sẽ với tay qua miền sỏi đá
Mãi mãi trên đời mình vẫn cần có nhau
Lưu Thành


 
 






Không có nhận xét nào :